giới thiệu tác phẩm
Sonatensatz: Scherzo - Johannes Brahms
Một nguồn năng lượng tuổi trẻ bùng nổ, một món quà bí mật, và một tình bạn gắn bó - đó chính là bản Scherzo mà Brahms đã viết khi mới chỉ 20 tuổi.
Vào tháng 10/1853, Johannes Brahms đã cùng người bạn Albert Dietrich và người thầy Robert Schumann hợp tác sáng tác bản F-A-E Sonata - một món quà bí mật gồm bốn chương dành tặng nghệ sĩ violin Joseph Joachim.
Albert Dietrich
Johannes Brahms
Robert Schumann
F-A-E viết tắt cho châm ngôn của Joachim
Frei, aber einsam
(nghĩa là: tự do nhưng cô đơn)
Các chữ cái F-A-E được sử dụng như những nốt nhạc và đan xen vào trong những giai điệu. Kỹ thuật này được gọi là mật mã âm nhạc (musical cryptogram), cho phép châm ngôn vang lên trực tiếp qua âm thanh, tạo nên một tầng ý nghĩa sâu sắc và gần gũi cho toàn bộ tác phẩm.
Brahms được giao sáng tác chương ba - bản Scherzo cung Đô thứ, WoO 2. Tác phẩm của ông bùng nổ năng lượng - đầy những nhịp điệu nghịch phách, dồn dập và ngọn lửa tuổi trẻ, gợi liên tưởng đến mô-típ tiết tấu nổi tiếng của Beethoven.
Buổi biểu diễn đầu tiên diễn ra vào 28/10/1853 tại nhà Schumann ở Düsseldorf. Joachim đã chơi bản sonata - với Clara Schumann đệm đàn piano - và dễ dàng đoán được ai là tác giả của từng chương, đặc biệt nhận ra ngay bản Scherzo của Brahms.
Mặc dù toàn bộ bản F-A-E Sonata chưa được xuất bản cho đến năm 1935, Joachim đã giữ lại bản Scherzo như một tác phẩm độc lập. Bản nhạc này được xuất bản vào năm 1906, gần khoảng 10 năm sau khi Brahms qua đời.
Chỉ trong chưa đầy sáu phút, Brahms đã dệt nên một câu chuyện táo bạo, trữ tình và khó quên - một thoáng đam mê và hy vọng vang xa vượt khỏi tuổi trẻ đầy hứa hẹn.